Tóm tắt: Năm 2015, để thay thế các Mục tiêu Thiên niên kỷ (MDGs) hết hạn, các quốc gia thành viên Liên hợp quốc (LHQ) đã đề ra 17 Mục tiêu Phát triển Bền vững (SDGs) nhằm xác lập tầm nhìn, chương trình nghị sự vì phát triển đến năm 2030. Từ đó đến nay, LHQ đã tiếp tục thông qua nhiều thoả thuận, cam kết quốc tế lớn khác trong lĩnh vực phát triển như Công ước khung của LHQ về biến đổi khí hậu (UNFCCC), Chương trình hành động Addis Ababa về tài chính cho phát triển, Khung hành động Sendai về giảm nhẹ rủi ro thiên tai giai đoạn 2015-2030. Quyết tâm, nỗ lực chính trị lớn là vậy song có thể nói tiến độ, kết quả triển khai đang gặp nhiều khó khăn, trở ngại do tác động của môi trường quốc tế bất ổn, hệ luỵ đa chiều của đại dịch Covid-19 cùng các thách thức an ninh phi truyền thống ngày một gay gắt. Trong bối cảnh đó, bài viết này sẽ tập trung phân tích, đánh giá xu hướng điều chỉnh chính sách của hệ thống phát triển LHQ sau đại dịch, từ đó đúc kết những kinh nghiệm, hàm ý chính sách để Việt Nam tăng cường khai thác, tranh thủ tốt hơn nguồn lực hỗ trợ của LHQ phục vụ yêu cầu phát triển kinh tế-xã hội thời gian tới.
Từ khoá: Liên hợp quốc, hệ thống phát triển, Việt Nam
TÀI LIỆU THAM KHẢO:
- Đảng Cộng sản Việt Nam: Văn kiện Đại hội đại biểu toàn quốc lần thứ XIII, Nxb Chính trị quốc gia Sự thật, Hà Nội, 2011, tập
- Nghị quyết số 11/NQ-CP ngày 30/01/2022 của Chính phủ về Chương trình phục hồi và phát triển kinh tế – xã hội và triển khai Nghị quyết số 43/2022/QH15 của Quốc hội về chính sách tài khoá, tiền tệ hỗ trợ Chương trình.